Ngày xưa… xưa… xưa… xưa… nói chung là rất xưa, ở một khu rừng rất to
nọ, có một cái thành nho nhỏ. Trong cái thành nho nhỏ, có nhiều loài thú
sinh sống.
Khởi nguyên, không ai chỉ huy, không luật lệ, nên cuộc sống trong thành rất nháo nhác, lộn xộn, rối rắm.
Một ngày kia, các con thú họp nhau lại và quyết định, lần lượt từng đứa
sẽ thay nhau đứng ra làm lãnh đạo, quản lý cuộc sống trong thành theo ý
của nó.
Để đảm bảo việc chọn “con” chỉ huy diễn ra một cách công bằng, hằng năm
các con thú đều tổ chức bốc thăm may mắn. Con nào bốc trúng thăm có chữ
“thành chủ” sẽ trở thành người đứng đầu thành trong một năm.
Tên thành cũng sẽ được gọi theo tên con đứng đầu trong suốt thời gian
đó. Ví dụ khi con công được chọn, thành được gọi là “thành công”. Khi
con quạ bốc trúng thăm, thì năm đó thành mang tên là “thành quả”. Sở dĩ
gọi là “thành quả” mà không phải “thành quạ” vì con quạ tin dị đoan, nó
thấy chữ “quạ” phát âm hao hao giống chữ “họa” nên ra lệnh, đổi dấu nặng
thành dấu hỏi. Lúc con khỉ lên làm chỉ huy, thành có tên là “thành
thân”. Thậm chí có năm, thành được mang tên là “thành long” khi con rồng
bốc trúng lá thăm may mắn.
Một lần, con kiến lên làm chỉ huy thành.
Kiến đã quen với việc moi móc, đào lỗ, đào hang. Len lỏi vào từng ngõ
ngách hẹp, săm soi từng chi tiết nhỏ. Khi lên “thành chủ”, kiến bê
nguyên si cái tính ấy mà lãnh đạo.
Vì bởi kiến luôn đánh hơi, soi mói, lại còn cứng nhắc đi thẳng 1 đường,
ghi nhớ không bỏ qua bất kỳ một lỗi lầm dù chỉ là lỗi lầm bé tẹo tèo
teo, nên các con thú lúc nào cũng sống trong tâm trạng nghi kỵ, e dè, đề
phòng nhau, chỉ sợ làm phật lòng kiến thì hậu quả khó lường.
Thời của kiến, dân thành luôn nơm nớp lo âu, sợ sệt. Không khí trong
thành ảm đạm, thê lương và đầy bứt rứt. Nhiều con thú chịu không nổi tia
nhìn từ hàng trăm con mắt phức hợp của kiến, đã bỏ thành mà đi nơi
khác. Thành trở nên đìu hiu, vắng vẻ hơn bao giờ hết.
Đó thực sự là một giai đoạn đen tối cực kỳ. Ám ảnh mãi cho đến tận hàng
ngàn năm. Giờ đây mỗi khi nhắc đến 2 từ “thành kiến” là các con thú thảy
đều co rúm thân lại, rùng mình, chết giấc!
St
No comments:
Post a Comment