Friday, August 30, 2013

10 truyện cực ngắn của NHẬT CHIÊU

Nhà văn Nhật Chiêu

1. BỨC TRANH

Giữa sa mạc. Để làm dịu cơn khát của mình, chàng hoạ sĩ đã vẽ trên cát một con suối.
Khi chàng bỏ đi, một mạch nước ngầm đã tràn lên bức tranh khe suối ấy.
Đoàn lữ hành đã tìm thấy xác chàng hoạ sĩ cách đó không xa. Dẫu sao đi nữa, họ đã uống nước thoả thuê.



2. CUỐI CÙNG VÀ ĐẦU TIÊN

Giữa cơn hồng thuỷ, nàng tỉnh dậy trên một con thuyền lạ với người đàn ông lạ.
- Tại sao thế này? Anh bắt cóc tôi à?
- Không còn cách nào khác. Bây giờ nàng là người con gái cuối cùng.
Nàng ngồi khóc. Như thể chưa đủ mưa, chưa đủ hồng thuỷ.
Rồi nàng cũng nguôi. Bởi vì, quả thật, nàng cũng không còn cách nào khác.
*
Vài trăm năm sau, nhân gian lại đông đúc như xưa. Họ gọi nàng là người con gái đầu tiên.


3. TIỂU THUYẾT TRINH THÁM

Trong một giấc mơ lâu rồi, tôi bị giết chết.
Đến bây giờ, tôi vẫn còn tìm kiếm kẻ sát nhân.
Y đang chuẩn bị, tôi biết, giết tôi trong những giấc mơ khác.
Dựa vào tin đồn cùng những nguồn tin đáng tin cậy khác nhau, kẻ sát nhân có thể là:
a. Không ai khác ngoài cha tôi
b. Vợ tôi đấy thôi
c. Chính bản thân tôi
Cuộc tìm kiếm của tôi có thể do vậy mà thiếu hiệu quả.


4. TỀ VẬT LUẬN

Trăng đang tan ra, tan cái soi chiếu thành hồ và hồ đang cô đúc, đúc cái long lanh thành trăng.
- Sao hồ mênh mông thế! Trăng ta thấy mình nhỏ nhoi quá!
- Trăng đang mơ rồi đó. Hay hồ ta đang mơ?


5. THẾ GIỚI ẢO

Nàng đang ngồi trước máy tính. Đi ngang bàn nàng, một nam đồng nghiệp nói:
- Lạ quá, tôi thấy chị đang ngồi cắt tóc bên kia đường mới tức thì. Chị không thể nào đi nhanh hơn tôi được!
Nàng ngồi trước máy cả buổi sáng nay chưa hề rời bàn.
Đi ngang bàn nàng, một nữ đồng nghiệp nói:
- Rõ ràng chị ngồi cắt tóc bên kia đường mà, lẽ nào lại đồng thời ngồi đây?
Nhiều ngày nay, nàng không hề đi đâu cắt tóc. Đi ngang bàn nàng, chị tạp vụ nói:
- Thưa cô, cô không phải đang ngồi cắt tóc bên kia đường sao?
Đứng bật dậy, nàng lao ra cửa. 


6. GƯƠNG

Lần đầu tiên, có người đưa cho N. một chiếc gương soi. Từ đó, N. luôn mang theo gương bên mình.
“Con người không nên nhìn thấy gương mặt của chính mình. Kẻ phát minh ra gương soi đã đầu độc trái tim người”. Pessoa nói vậy.
Một hôm, N. đánh mất gương. Tìm khắp nơi, cuối cùng chàng đến một dòng suối. Nó giống gương quá. Và chàng trầm mình.
Hóa thân thành gương soi.


7. TÊN TRỘM

Thiền sư đọc cho người đàn ông nghe bài thơ mới vừa soạn xong:
Tên trộm đi rồi
bỏ quên bên cửa sổ
một vầng trăng soi
Bữa sau, người đàn ông trở lại, kể rằng ông cũng vừa bị trộm hồi hôm.
- Tên trộm dường như không lấy gì hết. Nhưng vợ tôi thường ngồi bên cửa sổ thì đã biến mất trong đêm. Không biết có phải là cùng một tên trộm đã viếng nhà thầy không?
Phần đầu truyện liên quan đến thiền sư Ryôkan, tác giả bài thơ lừng danh trên. Phần còn lại có thể là giấc mơ của chính thiền sư, tuy vậy chưa từng có sách nào ghi chép nó.


8. CHIẾC NHẪN

Đi làm về, nàng chưa kịp bước vào nhà thì “Cô là ai?” chồng nàng hỏi.
Trên đường về, nàng đã đánh rơi chiếc nhẫn cưới y như Shakuntala.
Nghe nói nàng đã đi mua chiếc nhẫn khác. Còn chồng nàng thì biệt tích.


9. CÁ DU

Hai con cá du bơi lội dưới sông Hào, nhìn thấy hai người đứng trên cầu.
- Hai người trên ấy đang buồn.
- Đằng ấy không phải là người, sao biết được người buồn?
- Đằng ấy không phải là tớ, sao biết tớ không biết? Tớ bơi giữa sông Hào mà biết thôi.
Nhanh như cắt, một con chim lao xuống nước, đớp gọn hai con cá du.
Cuộc tranh luận đương nhiên là chấm dứt.


10. MỘT CÁCH LỄ ĐỘ

Do nhầm lẫn, y được đưa đến Thiên Đàng. Qua khỏi cổng, y nghe hát:
Chào mừng đến với Cõi Trời!
Ở đây chỉ có niềm vui.
Chưa bao giờ y nghe một tiếng hát buồn đến thế.
“Niềm vui trong ngôn ngữ nơi này chắc là tên khác của nỗi buồn chăng?”
Y thử nói lên ý nghĩ của mình với một thiên thần canh gác. Một cách lễ độ.
Lập tức, y bị tống xuống địa ngục.

No comments:

Post a Comment