Dòng suy nghĩ lan man khi vừa đặt chân đến Hà Nội – Thủ đô Xã hội chủ nghĩa !
Thực ra ở bất cứ xã hội nào thì người nghèo cũng luôn chịu nhiều thiệt thòi và bị phân biệt đối xử, xã hội càng bất công thì điều ấy càng được thể hiện rõ nét.
Ở một xã hội bất công đến cùng cực như ở nước ta thì tầng lớp người nghèo sẽ ngày càng trở nên bế tắc và bị xã hội đẩy ra rìa, mặc dù họ đang chiếm số đông. Vì vậy người nghèo mới là những người phải đứng dậy đầu tiên để đấu tranh đòi quyền lợi cho mình mới phải.
Thùy Linh hoàn toàn có thể chọn cho mình một lối sống giống như nhiều bạn bè cùng trang lứa. Ngày ngày ngoài thời gian đi học, thời gian còn lại thì đi mua sắm, ăn uống, du lịch, tụ tập cùng bạn bè, rồi chụp hình tung lên facebook khoe khoang, câu like. Nếu còn thời gian thì nghe nhạc Hàn, xem phim Mỹ, đọc truyện tranh… Nhưng Thùy Linh đã không sống như thế, việc Thùy Linh đang làm có thể ảnh hưởng đến bản thân và gia đình, nói chung là phải đối mặt với những nguy hiểm rình rập.
Có lẽ nhiều người cho rằng Thùy Linh dại dột hoặc muốn nổi tiếng ! Mặc kệ, bởi Thùy Linh có một suy nghĩ rất đơn giản: Nếu mình không đấu tranh cho những người nghèo và những người bị đối xử bất công trên đất nước này, thì đến một lúc nào đó chính bản thân mình cũng sẽ bị ảnh hưởng. Càng có nhiều người nghèo và học thức kém thì càng có nhiều tội phạm và tệ nạn. Một xã hội xuống cấp thì mọi người sống trong đó đều bị ảnh hưởng kể cả những người giàu có. Nhưng trên hết là vì lòng yêu nước, yêu đồng bào và lòng tự hào dân tộc !
Hình ảnh những 9x sành điệu ở SG: đi xe SH của Nhật, xài điện thoại iPhone của Mỹ, mặc quần áo của Ý, dùng nước hoa của Pháp, nghe nhạc Hàn… Các bạn có cảm thấy ngậm ngùi không khi mà những thứ khoác trên người của họ không có lấy một sản phẩm nào được làm ra bởi người Việt, chỉ đến khi nhìn thấy họ xả rác bừa bãi và văng tục nơi công cộng bạn mới tự tin thốt lên: "Ồ bạn ấy đúng là người Việt Nam !" Kinh tế nghèo nàn, khoa học công nghệ lạc hậu, không thể tự sản xuất nỗi một sản phẩm nào để cả thế giới phải chú ý. Ngoại trừ xuất khẩu gạo, xuất khẩu lao động, xuất khẩu phụ nữ và xuất khẩu tài nguyên thô.
Các kỹ sư xây dựng cầu đường ở nước ta học hành đủ thứ, cầu dây văng cũng học, cầu dây võng cũng học, thế mà cuối cùng những công trình lớn như cầu Cần Thơ, cầu Mỹ Thuận, cầu vượt ngã ba Cát Lái, đều do người Nhật hoặc người Úc thiết kế và thi công. Ngành viễn thông được coi là ngành phát triển nhất ở nước ta nhưng nhìn vào cơ sở vật chất thì toàn là thiết bị nhập khẩu từ châu Âu, bắc Mỹ, Nhật, TQ. Ngành điện lực là một ngành quan trọng hàng đầu của đất nước, thế mà 60% các công trình liên quan đến ngành điện lại do nhà thầu TQ đảm nhiệm, quá nguy hiểm ! Chúng ta đang xuất khẩu những sản phẩm có giá trị thấp và nhập về những sản phẩm có giá trị cao. Cái câu quen thuộc nhất mà chúng ta thường nghe thấy khi sống ở Việt Nam là "Tôi tự hào về Việt Nam", không hiểu là tự hào về cái gì ? Hay quanh đi quẩn lại cũng chỉ là thành tích đánh thắng hai đế quốc sừng sỏ Pháp và Mỹ ?
Khi nói về nguyên nhân của sự yếu kém thì nào là do chiến tranh, do bị cấm vận, do thiên tai, do tố chất của người Việt… mà chưa bao giờ thấy Đảng tự nhận trách nhiệm về mình. Có nhiều bạn nói với Thùy Linh rằng, chính quyền không quan trọng mà quan trọng là sự nổ lực của bản thân mỗi người, đừng than vãn về chính quyền mà hãy tự vươn lên. Thật là buồn cười, nếu thế thì giải thể chính quyền luôn cho rồi, nuôi làm chi cho tốn cơm !
Nhân dân làm trong mười năm cũng không đủ để chính quyền phá trong một ngày. Chính sự độc quyền và dối trá, lãnh đạo yếu kém không có tầm nhìn, tham nhũng và bè phái, không quan tâm đến đời sống nhân dân, nói một đằng làm một nẻo, bưng bít thông tin, trù dập những người đấu tranh, đặc biệt là không tôn trọng nhân tài… chính là nguyên nhân lớn nhất dẫn đến tình trạng của đất nước hiện nay. Chứ không phải do chiến tranh, thiên tai, hay do tố chất yếu kém của người Việt. Sự khác biệt giữa Triều Tiên và Hàn Quốc là một minh chứng rõ ràng nhất cho luận điểm này…
Xin các ông đừng dối trá và ngụy biện nữa !
Nghe răng mà quen quen....
ReplyDeleteLIKE!
ReplyDeleteMột người bạn của mình là một nha` văn chuyên viết về phím, một lần ra thăm Hà nội có nói câu này với người Hà nội... "Danh sĩ Bắc Hà, chuyện lớn không làm được và chuyện nhỏ thì không thèm làm ". Vì câu nói này mà anh chàng xém bể đầu cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng!
LIKE
Delete