Thủ phạm phá vỡ hạnh phúc gia đình,
ngươi là ai? Là internet. Thời đại của hiện đại hóa mà tôi lại đưa ra
thủ phạm này hẳn nhiều người sẽ không đồng tình, nhưng đối với gia đình
tôi, đó quả là sự thật. Nó không phá hủy ngay lập tức mà âm ỉ, có sức
công phá mạnh đến mức khi nhận ra chúng ta dường như không thể làm gì
được. Nó đã trở thành máu thịt của ta, trở thành vật bất ly thân mất
rồi, như ta cần không khí để thở vậy.
Việc đầu tiên nó chiếm vị trí quan trọng
trong bữa ăn của chồng tôi. Anh vừa ăn cơm, vừa mải mê lướt web. Con
cái thấy anh đọc internet cũng lấy một quyển truyện để vừa đọc, vừa ăn.
Tôi không cho phép, bọn trẻ hỏi “Sao bố làm được mà con thì không”? Anh
liền trả lời qua quýt “Bố già rồi không có hại nhưng đối với trẻ con là
ảnh hưởng đến dạ dày đấy”. Bon trẻ đành phải vâng lời nhưng lý do của bố
đưa ra không thuyết phục chúng.
Bữa cơm hàng ngày trở nên tẻ nhạt dần vì
ba mẹ con cứ ăn, còn bố vừa ăn vừa mải mê đọc internet. Khi tôi có kể
cho anh câu chuyện gì đấy, anh chỉ ậm ừ cho xong chuyện, hầu như không
để tâm đến những gì tôi nói. Thậm chí ngay cả những bữa ăn ở nhà hàng
vào dịp cuối tuần, ngày lễ hay dịp sinh nhật của thành viên trong gia
đình anh vẫn giữ thói quen đó.
Anh không còn thiết gọi món ăn, để mặc
tôi gọi món, đôi lần gọi không đúng sở thích anh lại cằn nhằn hôm nay ăn
chẳng ngon gì cả, rồi lại tiếp tục cúi xuống đọc. Chuyện như thế tăng
dần đến ngay cả khi đang nói chuyện với khách, anh cũng tranh thủ lướt
web. Đi làm về đến nhà lại nằm kềnh ra xem internet, đi vệ sinh cũng cầm
theo máy để đọc.
Internet tiến dần vào không gian phòng
ngủ của tôi. Trước đây chúng tôi ngủ muộn nhất là 12 giờ đêm, đến nay
thì 1, 2 giờ, thậm chí có hôm 3 giờ sáng anh vẫn mải mê nằm đọc. Tôi rất
buồn vì giờ đây thói quen trước khi đi ngủ, 2 vợ chồng thường ôm nhau
tâm sự là điều không thể có nữa. Nhiều lần bực quá tôi càu nhàu, anh lại
nói chả có thú vui gì khác ngoài đọc internet, tôi còn ngăn cản nữa thì
anh biết làm gì.
Quả thật anh cũng là người chồng tốt,
không rượu bia, chơi bời gì, anh thường nằm đọc cạnh tôi nên tôi biết
anh chủ yếu đọc truyện, đọc sách lịch sử, chơi cờ vua online hay chat
chit với nhóm sưu tầm rượu nên tôi đành chấp nhận. Mãi cũng bực mình vì
nằm bên cạnh có người đọc internet, ánh sáng hắt ra, nỗi hậm hực chờ
chồng đọc xong làm tôi không thể ngủ được.
Nhiều lần tôi đã thử thi gan với anh
bằng cách cũng ôm máy xem phim khi đi ngủ. Kết quả tôi không thể chịu
được vì sáng ngày hôm sau phải dậy sớm chuẩn bị cho con đi học, còn anh
được ngủ muộn vì giờ làm việc muộn. Tôi không làm gì được để anh bớt
dành thời gian cho internet, vì vậy cuộc sống gối chăn cũng thưa thớt
dần, làm cho quan hệ của 2 vợ chồng càng thêm nhạt nhẽo. Có bạn nào cũng
giống hoàn cảnh của tôi không? Một người chồng tối ngày đọc, đọc nhiều,
hiểu biết nhiều mà chả hiểu một chút tâm lý gì cả.
ST
"Nó không phá hủy ngay lập tức mà âm ỉ, có sức công phá mạnh đến mức khi nhận ra họ dường như không thể làm gì được"
ReplyDeleteVay moi nguoi hay tan dung no mot cach thong minh de pha huy nhung gi dang phai bi pha huy cho 1 tuong lai tuoi dep hon chu dung pha huy hanh phuc gia dinh nhu trong bai la duoc! :)
Tks TA
Tớ cũng bị con tớ nó kêu...Mẹ mình bị tự kỷ mất rồi...
ReplyDeleteHe he....