Mục
“Tìm bạn trăm năm “ trên báo hôm nay có đoạn giới thiệu:”Nam giới. Cao
1m70, nặng 68 kg. Tuổi Dần. Kinh doanh. Tự do đã hai năm. Tìm bạn gái
đồng cảm. Không yêu cầu gì thêm. Nếu hợp, sẽ tiến xa hơn.”
Cô rất mừng.
Tuổi của cô hợp nhất với tuổi Dần. Cô đã ly hôn, nghĩa là cũng “tự do”
đến sáu năm rồi. Con gái đang học cấp ba. Tháng sau cô 40 tuổi. Sốt ruột
lắm. Sáu năm qua, cô vẫn âm thầm tìm kiếm. Nhưng thật không dễ chút
nào.
Những “mối” do bạn bè giới thiệu họ bảo “được” theo ý họ nhưng khi
gặp thì cô lại không thấy “được”: Mấy gã trai trẻ thường nghèo rớt mùng
tơi, thể nào cũng mắc tật gì đó trong mấy cái cô kỵ : thuốc lá, rượu
chè, bài bạc…Gặp cô, với tuổi tác và hoàn cảnh hiện tại, lấy đâu ra ở họ
“những đợt sóng ngầm”! Nên “lời ngỏ” của họ cô ngờ rằng có đến 50 phần
trăm thực dụng! Những chàng “cao tuổi” thì “hóa trang” tài đến đâu, mái
tóc đen nhánh bởi thuốc nhuộm cũng không che lấp được mênh mông
khoảng…hói! Quần áo các “lão anh” dù có tậu loại hàng hiệu hảo hạng nào
cũng khó giấu nổi… cái bụng phệ! Nhưng phần sợ nhất là : tuy cũng “tơi
tả mấy tập nháp” rồi nhưng các anh này lại đòi hỏi đối tượng rất khắt
khe: hình thức, đức hạnh, nội trợ, tâm hồn…Và điều khôi hài là, không
biết các “lão anh” còn bao nhiêu “xí quách” nhưng lại có một ham muốn vô
tận “đối tượng nữ càng trẻ càng…thích”! Các “lão anh” còn cực kỳ thận
trọng. Rất sợ những hồi ức cũ lại “tái bản”… nên với họ, giai đoạn “tìm
hiểu” có khi giống một cuộc “đấu giá” hơn!
Hẹn hò trên mạng thì phiêu lưu. Lứa tuổi
teen phù hợp với hình thức này hơn. Họ nhiều thời gian để “chát chít”.
Liều lĩnh và tự tin để biến “ảo” thành “thật”. Bởi vì nếu thất bại, họ
còn nhiều cơ hội để “phục hồi”, với cô thì… ít lắm.
Làm việc tại một công ty lớn, đôi lần cô
cũng vướng những “cú sét”. Những người đàn ông này tương đối hấp dẫn,
tài giỏi, địa vị cao sang và rất ưu ái cô nhưng…(chỉ cái “nhưng” duy
nhất) họ đều…đang có vợ và cùng có “chính sách chung” là :“Chỉ thêm chứ
không bớt…Vợ”! Gian nan làm sao…
Cô nhịp chân
theo điệu nhạc từ máy vi tính, đọc lại lời giới thiệu và bắt đầu tưởng
tượng… Dù không còn trẻ, khởi đầu một thiên tình sử ai chả có quyền lãng
mạn… Chàng là Việt Kiều? Chàng là đại gia? Hay chủ một doanh nghiệp nhỏ
cũng được… Nhưng người đàn bà bốn mươi tuổi thông minh và thận trọng
lại định thần ngay. Coi chừng: Một gã nghiện hút, nát rượu, bài bạc,
trai gái, ngoại tình, lừa đảo…Có thế thì mới gãy gánh chứ? Rồi cô lại tự
mắng : Hồ nghi đến mức bệnh hoạn! Lúc nào cũng thấy xung quanh toàn
những mưu đồ! Rõ ràng người này dễ chịu khi chẳng yêu cầu chi li với đối
tượng. Có lẽ mình bắt đầu tính toán quá . Hãy xem các lời giới thiệu
khác cùng các yêu cầu: Tìm bạn gái có hình thức ưa nhìn, cao trên 1m60,
trình độ đại học, có nhà riêng, chưa có con…Khiếp! Thái tử đi kén Công
nương chắc? Khắc nghiệt thật!
Mình sẽ không vội vã nhưng không thể để lỡ những cơ hội trong đời…
Thư qua thư lại. Điện thoại. Hẹn hò.
Cuối cùng họ gặp ở một quán cà phê. Cô chọn chiếc áo may khéo nhưng giản
dị. Buổi đầu không nên màu mè. Anh đón cô ngay ở bãi gửi xe. Hình thức
anh không nổi trội nhưng vóc dáng cân đối. Mặc đồ lịch sự. Nói năng nhẹ
nhàng. Hai người trông đẹp đôi. “ Sáu năm qua hình như đã có hậu” Cô lạc
quan.
- Anh đang làm việc ở đâu ạ? Sau vài câu xã giao, cô vào ngay “thân bài”.
- Anh buôn bán nhỏ thôi…- Anh hơi bối rối.
” Thôi, không phải đại gia cũng không sao. Giới đại gia phức tạp lắm” Cô tự nhủ.
- Thế nhà anh ở đâu?
- Anh chưa có nhà riêng. Đang ở nhờ ông bác ruột.
“Mới ly hôn, việc phân chia tài sản cũng lại là cả một vấn đề đây…- Cô nghĩ – Mình có nhà riêng, lo gì”
- Anh có mấy con rồi?
- Anh có hai con nhưng đều ở với bà ấy.
“ Thế càng tốt. Nếu một đứa ở cùng cũng chả sao, mình sẽ cố gắng là một người mẹ kế tốt bụng” Cô tự nhủ.
- Nhưng cụ thể là anh đang buôn bán hàng gì thế ? Trong hai năm tự do anh đã chán cảnh độc thân rồi ư?
Cô mỉm cười. Phải hỏi thật kỹ chứ. Giống cuộc phỏng vấn quá nhưng anh chàng không hề khó chịu. Anh cũng cười :
Cô mỉm cười. Phải hỏi thật kỹ chứ. Giống cuộc phỏng vấn quá nhưng anh chàng không hề khó chịu. Anh cũng cười :
- Hiện giờ anh đang kinh doanh mặt hàng
keo dính chuột. Trước đây anh chuyên về rượu giả, trúng lắm nhưng họ bắt
được. Bị kết án 5 năm nhưng anh đã mãn hạn 2 năm rồi . Vợ anh bỏ đi
cùng hai con ngay khi anh bị bắt. Đó là tất cả sự thật cuộc đời anh.
Cô chết sững. Im lặng. Rồi cô đứng phắt
dậy. Cô định sẽ ném một câu gì đó thật đau đớn cho bõ những ngày mơ
mộng, cô định sẽ cười ha hả và hỏi anh ta có bình thường về tâm thần
không hoặc có thể chỉ đơn giản một cái nhếch môi đáng đời rồi kiêu hãnh
ra về…Chuẩn bị… nhìn thẳng vào mắt anh ta… Anh vẫn ngồi nguyên, nhìn cô
điềm tĩnh chờ đợi tất cả… Nhìn sâu vào đôi mắt anh, cô bỗng thấy cay cay
nơi sống mũi : đôi mắt bình thản, thẳng thắn, chân thành. Cô đưa bàn
tay nhỏ bé của mình về phía anh, thì thầm:
- Lần đầu tiên em gặp một người đàn ông chân thật như anh. Em không đi tìm nữa.
24.8.2007
Vũ Thanh Hoa
Vũ Thanh Hoa
No comments:
Post a Comment