1.Edith Lake
Edith Lake is a glacial fed lake about 8-10 kilometers from Jasper town site in Canada.
2.Plitvice Lakes
Plitvice lakes are oldest national park
in Southeast Europe located in Croatia. In 1979, Plitvice Lakes
National Park was added to the UNESCO World Heritage register among the
first natural sites worldwide.
3. Lake Tekapo
Lake Tekapo is located at Mackenzie
Basin in the South Island of New Zealand. It covers an area of 32 sq mi,
and is at an altitude of 2,300 ft above sea level.
4. Mount Gambier Blue Lake
The Blue Lake in Mount
Gambier, South Australia is a large monomictic lake located in an
extinct volcanic maar associated with the Mount Gambier maar complex. It
is one of four crater lakes on Mount Gambier.
5. Maligne Lake, Canada
Maligne Lake is a lake in Jasper
National Park, Alberta, Canada. It is famed for the colour of its water,
the surrounding peaks, the three glaciers visible from the lake and
Spirit Island, one of the most photographed locations in the world.
6. Upper Arrow Lake British Columbia
The Arrow Lakes in British Columbia,
Canada, divided into Upper Arrow Lake and Lower Arrow Lake, are
widenings of the Columbia River. The lakes are situated between the
Selkirk Mountains to the east and the Monashee Mountains to the west.
Beachland is fairly rare
7. Moraine Lake
Moraine Lake is a glacially-fed lake in
Banff National Park, 8.7 mi outside the Village of Lake Louise, Alberta,
Canada. It is situated in the Valley of the Ten Peaks.
8. Diablo Lake
Diablo Lake is a reservoir in the North
Cascade mountains of northern Washington state, USA. Created by Diablo
Dam, the lake is located between Ross Lake and Gorge Lake on the Skagit
River at an elevation of 1,201 feet above sea level.
9. Melissani Lake
Melissani Cave or Melissani Lake, also
Melisani is a Greek cave located on the island of Kefalonia, northwest
of Sami, about 5 km SE of Agia Efthymia, NE of Argostoli and NW of
Poros.
10. Lake Louise
Lake Louise is a lake in Alberta,
Canada. The glacial lake is located in Banff National Park, 3.1 mi from
the hamlet of Lake Louise and the Trans-Canada Highway.
11. Tirol Lake
Located in Tirol Austria, It comprises
the Austrian part of the historic Princely County of Tyrol,
corresponding with the present-day Euroregion Tyrol–South
Tyrol–Trentino. The capital of Tyrol is Innsbruck.
12. Tahoe Lake
Tahoe Lake is located along the border
between California and Nevada, west of Carson City. Lake Tahoe is the
largest alpine lake in North America
13. Alpine Lake Colorado
The Gunnison National Forest covers
1,665,121 acres of land and is located a little west of central Colorado
in the Rocky Mountains. There are fifty-four developed campgrounds of
which twenty-six met the selection criteria.
14. Medicine Lake
Medicine Lake is located at Jasper
national park in Canada. It is located approximately 12 miles southeast
of the townsite of Jasper, Alberta. Medicine Lake is approximately
4.3 miles long and is a relatively shallow lake.
15. Malawi Lake
Lake Malawi is an
African Great Lake and the southernmost lake in the East African Rift
system. This lake, the third largest in Africa and the eighth largest
lake in the world
Ta ngồi một mình
ly cà phê cạn
lòng như tháng tư
đứt ra từng đoạn.
Tháng
tư, tôi ngồi trong quán cà phê Starbucks trên đường 20th của thành phố
tôi cư trú. Tôi cúi xuống nhìn mầu cà phê đen đặc, sóng sánh sót lại một
ngụm trong chiếc ly giấy. Tôi cầm chiếc ly chao nhẹ đi một chút, do dự
chưa muốn ngửa cổ uống nốt ngụm cuối cùng. Ngụm cà phê trông như ngụm
nước mắt đen. Chao ôi nước mắt đã có một lúc nào đó, ta ngửa cổ uống
được cả ngụm hay sao!
Tháng tư, tháng tư, tháng tư năm đó! Đứt ra từng đoạn: đoạn cha, đoạn
mẹ, đoạn vợ, đoạn chồng, đoạn con, đoạn anh, chị, em, đoạn bạn hữu. Mỗi
đoạn đứt một chỗ, rơi một nơi, đoạn mất đi ngút ngàn biệt tích, không để
lại dấu vết, đoạn còn sót lại ngơ ngẩn, mù lòa.
Tháng tư của ba mươi bẩy năm sau, ngụm nước mắt không bao giờ cạn được.
Tôi ngồi trong quán một mình. Ngó những khuôn mặt lạ, họ không phải bạn
bè, nhưng vẫn thấy thân thuộc, vì đó là những khuôn mặt của dân bản xứ
tôi gặp thường ngày. Cách ăn mặc và lối cư xử của họ na ná giống nhau.
Mình nhìn mấy chục năm, mình quen với cách kéo ghế, cách chụm đầu vào
nhau nói khe khẽ, cách nghiêng mình xin lỗi của họ khi phải đi qua mặt
ai, nên bỗng trở thành gần gũi.
Tự ngậm ngùi tưởng tượng, nếu bây giờ mình ngồi ở trong một quán cà phê ở
Việt Nam, ngắm những người ngồi chung quanh, chắc chắn mình sẽ thấy lạc
lõng lắm, vì cách ăn mặc và cư xử rất khác mình. Họ cũng sẽ chẳng để
mắt nhìn đến mình, một kẻ thường thường trên mọi phương diện. Mình lạc
lõng ngay chính trên quê mình.
Ngồi một mình với ly cà phê Starbucks trong một ngày của tháng tư, quê
người; tôi chỉ nhìn ra mình là người lạ với chính mình. Cúi nhìn mấy
ngón tay đang cầm ly, những ngón tay gầy đã bắt đầu xanh xao gân lá,
biết mình ở đây lâu lắm rồi. Đôi vai bỗng trĩu nặng như có bàn tay ai vô
hình ấn xuống ghế. Thôi, đã đến đây rồi, thì ngồi xuống đây, còn đi đâu
được nữa. Ngồi đây mà hồn như thác đổ, tiếng nước ầm ầm vọng tới từ một
ký ức xa xôi, rồi bỗng òa ra khi chạm vào tảng đá cuối cùng, tảng đá
tháng tư.
Tháng tư ở đây là mùa xuân, chim chóc rủ nhau bay vào thành phố, hoa đào
nở hồng trên mỗi con đường, nắng mới lách mình vào những khung cửa mở,
trong vườn nhà ai hoa táo, hoa lê trắng xóa. Những người Việt di tản như
tôi, tháng tư không ít thì nhiều quay đầu nhìn lại quá khứ, nhớ lại
những giọt nắng quê nhà năm đó hòa vào máu và nước mắt. Hoa nắng quê
người chỉ làm gợi thêm nỗi xót xa.
Anh ạ tháng tư mềm nắng lụa
hoa táo hoa lê nở trắng vườn
quê nhà thăm thẳm sau trùng núi
em mở lòng xem lại vết thương
Chung quanh tôi, một vài bàn nhỏ có người ngồi trước tách cà phê và cái laptop.
Họ im lặng làm việc, học hay sáng tác. Có người với một tờ báo mở trước
mặt, hay hai người bạn thì thào nho nhỏ. Quán tĩnh mịch, nghe được cả
tiếng gõ khe khẽ của những ngón tay chạm trên bàn phím, thậm chí cả
tiếng thở của người ngồi ở bàn gần mình.
Tôi ngồi với ly cà phê cạn. Tôi biết trang mạng của người Việt khắp nơi
trên thế giới, vào mỗi tháng tư họ cũng trao đổi cho nhau trên khung
hình nhỏ: những tấm hình đang bốc lửa, những khẩu súng đang nhả
đạn.Tiếng người đang khóc, đang la vang, đang chạy hoảng loạn, đang giẫm
lên nhau. Tiếng súng nổ, tiếng kêu thất thanh….Tất cả hiện ra trên
khung hình nhỏ.
Trong một tiệm cà phê ở Mỹ. Tôi ngồi đó, ngửa mặt uống ngụm cà phê đen
cuối cùng. Bỗng dưng má tôi ươn ướt. Nước mắt ứa ra từ hai con mắt, bờ
mi đã bắt đầu sụp xuống như hai chiếc lá cuốn khô. Nước mắt của một
người di tản vì chiến tranh lâu quá rồi, xót xa cho phận mình, phận
người, phận quê hương đất nước.
Ba mươi bẩy năm rồi, mà thỉnh thoảng vẫn đọc được ở trên mạng, lẫn vào
những bài vở giải trí, kiến thức hay nghệ thuật, những lời nhắn với nội
dung thật buồn:
Một hài cốt với tên họ, ngày sinh và số quân đầy đủ của một quân nhân
VNCH, ai đó vừa tìm được bên đường. Mong có thân nhân đến nhận. Nào ai
biết thân nhân của bộ xương đó còn sống hay đã chết? Tin đó đến từ Việt
Nam và đã chuyển đi nhiều lần.
Tin những người ở Mỹ về bốc mộ, một hố chôn tập thể của binh sĩ VNCH trong một sân trường hay bên cạnh một con mương.
Tin cả trăm bộ xương tìm thấy ở ven biển miền Trung không biết của bên này hay bên kia.
Rồi còn cả những tin như sĩ quan H.O qua đời ở Mỹ không có thân nhân, được những người trong cộng đồng phụ nhau mai táng.
Lời nhắn về một vị tá Hải Quân, có con ở Cali. Xác nằm trong bệnh viện Texas hai tuần rồi. Cha qua đời, con ở đâu chưa đến nhận.
Những dòng chữ như thế, thực sự là một “Tin Buồn” với ý nghĩa đúng nhất của nó.
Tháng Tư là tháng tôi sợ đọc, sợ xem hình trên mạng. Sợ nhìn lại những
hình ảnh và đọc lại những bài viết kinh hoàng của những nạn nhân vượt
biển; hình ảnh nghĩa trang quân đội bị đập phá trong tủi nhục; những câu
chuyện thương tâm của tù nhân và nhà tù cải tạo; Sợ phải xem lại những
hình ảnh của một thành phố mình đã sống và lớn lên bị tàn phá bởi chiến
tranh; sợ những bức hình và tên tuổi, binh nghiệp của các tướng lãnh tự
sát vào ngày cuối cùng, tôi sợ mỗi khi đọc thêm một danh sách tự vận của
các cấp tá, cấp úy, các hạ sĩ quan. Họ tự sát riêng lẻ hay có khi cùng
với vợ con. Những bức hình im lìm đó là những tiếng gào thét phẫn nộ của
những anh hùng VNCH. Tôi không nhớ là mình đã đọc được câu này ở đâu:
“Thật đáng thương cho một đất nước nào có quá nhiều anh hùng” vì anh
hùng đồng nghĩa với hy sinh và cái chết.
Đau đớn nhất là bao giờ khi xem hình, khi đọc những bài viết xong, cuối
cùng mình nhận thức rất rõ rệt: đó là một cuộc chiến huynh đệ tương
tàn.Người giết và người bị giết đều mang họ Nguyễn, họ Lê, họ Trần...
Ba mười bẩy năm rồi, người ta nói là Việt Nam đã hết chiến tranh, người
dân đã có cuộc sống ấm no, hạnh phúc, nhưng trên mạng, người Việt trong
và ngoài nước vẫn có những dòng chữ gửi đến cho nhau mang theo những
thông điệp thật buồn: Việt Nam tôi đâu? Người dân mất nhà, mất đất. Gái
Việt bán sang Đài Loan. Gái Việt xếp hàng lấy chồng Đại Hàn. Không có Tự
Do cho Việt Nam. Ngư dân Việt bị tầu Trung Quốc bắt ngay trên biển của
mình. Nước Việt âm thầm mất dần từng mảnh cho Trung Quốc….
Tháng tư, cà phê đắng, đắng thêm khi pha vào những giọt nước mắt vì nước
mắt bao giờ cũng có muối ở trong. Nỗi đau tháng tư với một số đông
người Việt ở thế hệ bạn hữu tôi, là một vết thương không thành sẹo được,
nó lên da non, rồi ngưng lại ở đó. Nhìn xuống vẫn thấy màu hồng, vẫn
thấy như còn rơm rớm máu.
Tôi cúi xuống nhìn chiếc ly không, tự lấy tay áo lau thầm những giọt
nước mắt mình. Đứng dậy, trở về một nơi tôi gọi là nhà, tiếp tục sống
với trái tim di tản.
Vạt nắng tháng tư chỉ bay xiên vào trong quán này một năm một lần, nhưng
khi tôi đến đây, dù bất cứ tháng nào trong năm, hồn tôi, tháng tư có
thể đến bất chợt ghé xuống và rơi cùng những giọt cà phê.
Anh ạ tháng tư sương mỏng lắm
sao em nhìn mãi chẳng thấy quê
hay sương thành lệ tra vào mắt
mờ khuất trong em mọi nẻo về.
ly cà phê cạn
lòng như tháng tư
đứt ra từng đoạn.
Tháng tư, tháng tư, tháng tư năm đó! Đứt ra từng đoạn: đoạn cha, đoạn mẹ, đoạn vợ, đoạn chồng, đoạn con, đoạn anh, chị, em, đoạn bạn hữu. Mỗi đoạn đứt một chỗ, rơi một nơi, đoạn mất đi ngút ngàn biệt tích, không để lại dấu vết, đoạn còn sót lại ngơ ngẩn, mù lòa.
Tháng tư của ba mươi bẩy năm sau, ngụm nước mắt không bao giờ cạn được.
Tôi ngồi trong quán một mình. Ngó những khuôn mặt lạ, họ không phải bạn bè, nhưng vẫn thấy thân thuộc, vì đó là những khuôn mặt của dân bản xứ tôi gặp thường ngày. Cách ăn mặc và lối cư xử của họ na ná giống nhau. Mình nhìn mấy chục năm, mình quen với cách kéo ghế, cách chụm đầu vào nhau nói khe khẽ, cách nghiêng mình xin lỗi của họ khi phải đi qua mặt ai, nên bỗng trở thành gần gũi.
Tự ngậm ngùi tưởng tượng, nếu bây giờ mình ngồi ở trong một quán cà phê ở Việt Nam, ngắm những người ngồi chung quanh, chắc chắn mình sẽ thấy lạc lõng lắm, vì cách ăn mặc và cư xử rất khác mình. Họ cũng sẽ chẳng để mắt nhìn đến mình, một kẻ thường thường trên mọi phương diện. Mình lạc lõng ngay chính trên quê mình.
Ngồi một mình với ly cà phê Starbucks trong một ngày của tháng tư, quê người; tôi chỉ nhìn ra mình là người lạ với chính mình. Cúi nhìn mấy ngón tay đang cầm ly, những ngón tay gầy đã bắt đầu xanh xao gân lá, biết mình ở đây lâu lắm rồi. Đôi vai bỗng trĩu nặng như có bàn tay ai vô hình ấn xuống ghế. Thôi, đã đến đây rồi, thì ngồi xuống đây, còn đi đâu được nữa. Ngồi đây mà hồn như thác đổ, tiếng nước ầm ầm vọng tới từ một ký ức xa xôi, rồi bỗng òa ra khi chạm vào tảng đá cuối cùng, tảng đá tháng tư.
Tháng tư ở đây là mùa xuân, chim chóc rủ nhau bay vào thành phố, hoa đào nở hồng trên mỗi con đường, nắng mới lách mình vào những khung cửa mở, trong vườn nhà ai hoa táo, hoa lê trắng xóa. Những người Việt di tản như tôi, tháng tư không ít thì nhiều quay đầu nhìn lại quá khứ, nhớ lại những giọt nắng quê nhà năm đó hòa vào máu và nước mắt. Hoa nắng quê người chỉ làm gợi thêm nỗi xót xa.
hoa táo hoa lê nở trắng vườn
quê nhà thăm thẳm sau trùng núi
em mở lòng xem lại vết thương
Họ im lặng làm việc, học hay sáng tác. Có người với một tờ báo mở trước mặt, hay hai người bạn thì thào nho nhỏ. Quán tĩnh mịch, nghe được cả tiếng gõ khe khẽ của những ngón tay chạm trên bàn phím, thậm chí cả tiếng thở của người ngồi ở bàn gần mình.
Tôi ngồi với ly cà phê cạn. Tôi biết trang mạng của người Việt khắp nơi trên thế giới, vào mỗi tháng tư họ cũng trao đổi cho nhau trên khung hình nhỏ: những tấm hình đang bốc lửa, những khẩu súng đang nhả đạn.Tiếng người đang khóc, đang la vang, đang chạy hoảng loạn, đang giẫm lên nhau. Tiếng súng nổ, tiếng kêu thất thanh….Tất cả hiện ra trên khung hình nhỏ.
Trong một tiệm cà phê ở Mỹ. Tôi ngồi đó, ngửa mặt uống ngụm cà phê đen cuối cùng. Bỗng dưng má tôi ươn ướt. Nước mắt ứa ra từ hai con mắt, bờ mi đã bắt đầu sụp xuống như hai chiếc lá cuốn khô. Nước mắt của một người di tản vì chiến tranh lâu quá rồi, xót xa cho phận mình, phận người, phận quê hương đất nước.
Ba mươi bẩy năm rồi, mà thỉnh thoảng vẫn đọc được ở trên mạng, lẫn vào những bài vở giải trí, kiến thức hay nghệ thuật, những lời nhắn với nội dung thật buồn:
Một hài cốt với tên họ, ngày sinh và số quân đầy đủ của một quân nhân VNCH, ai đó vừa tìm được bên đường. Mong có thân nhân đến nhận. Nào ai biết thân nhân của bộ xương đó còn sống hay đã chết? Tin đó đến từ Việt Nam và đã chuyển đi nhiều lần.
Tin những người ở Mỹ về bốc mộ, một hố chôn tập thể của binh sĩ VNCH trong một sân trường hay bên cạnh một con mương.
Tin cả trăm bộ xương tìm thấy ở ven biển miền Trung không biết của bên này hay bên kia.
Rồi còn cả những tin như sĩ quan H.O qua đời ở Mỹ không có thân nhân, được những người trong cộng đồng phụ nhau mai táng.
Lời nhắn về một vị tá Hải Quân, có con ở Cali. Xác nằm trong bệnh viện Texas hai tuần rồi. Cha qua đời, con ở đâu chưa đến nhận.
Những dòng chữ như thế, thực sự là một “Tin Buồn” với ý nghĩa đúng nhất của nó.
Tháng Tư là tháng tôi sợ đọc, sợ xem hình trên mạng. Sợ nhìn lại những hình ảnh và đọc lại những bài viết kinh hoàng của những nạn nhân vượt biển; hình ảnh nghĩa trang quân đội bị đập phá trong tủi nhục; những câu chuyện thương tâm của tù nhân và nhà tù cải tạo; Sợ phải xem lại những hình ảnh của một thành phố mình đã sống và lớn lên bị tàn phá bởi chiến tranh; sợ những bức hình và tên tuổi, binh nghiệp của các tướng lãnh tự sát vào ngày cuối cùng, tôi sợ mỗi khi đọc thêm một danh sách tự vận của các cấp tá, cấp úy, các hạ sĩ quan. Họ tự sát riêng lẻ hay có khi cùng với vợ con. Những bức hình im lìm đó là những tiếng gào thét phẫn nộ của những anh hùng VNCH. Tôi không nhớ là mình đã đọc được câu này ở đâu: “Thật đáng thương cho một đất nước nào có quá nhiều anh hùng” vì anh hùng đồng nghĩa với hy sinh và cái chết.
Đau đớn nhất là bao giờ khi xem hình, khi đọc những bài viết xong, cuối cùng mình nhận thức rất rõ rệt: đó là một cuộc chiến huynh đệ tương tàn.Người giết và người bị giết đều mang họ Nguyễn, họ Lê, họ Trần...
Ba mười bẩy năm rồi, người ta nói là Việt Nam đã hết chiến tranh, người dân đã có cuộc sống ấm no, hạnh phúc, nhưng trên mạng, người Việt trong và ngoài nước vẫn có những dòng chữ gửi đến cho nhau mang theo những thông điệp thật buồn: Việt Nam tôi đâu? Người dân mất nhà, mất đất. Gái Việt bán sang Đài Loan. Gái Việt xếp hàng lấy chồng Đại Hàn. Không có Tự Do cho Việt Nam. Ngư dân Việt bị tầu Trung Quốc bắt ngay trên biển của mình. Nước Việt âm thầm mất dần từng mảnh cho Trung Quốc….
Tháng tư, cà phê đắng, đắng thêm khi pha vào những giọt nước mắt vì nước mắt bao giờ cũng có muối ở trong. Nỗi đau tháng tư với một số đông người Việt ở thế hệ bạn hữu tôi, là một vết thương không thành sẹo được, nó lên da non, rồi ngưng lại ở đó. Nhìn xuống vẫn thấy màu hồng, vẫn thấy như còn rơm rớm máu.
Tôi cúi xuống nhìn chiếc ly không, tự lấy tay áo lau thầm những giọt nước mắt mình. Đứng dậy, trở về một nơi tôi gọi là nhà, tiếp tục sống với trái tim di tản.
Vạt nắng tháng tư chỉ bay xiên vào trong quán này một năm một lần, nhưng khi tôi đến đây, dù bất cứ tháng nào trong năm, hồn tôi, tháng tư có thể đến bất chợt ghé xuống và rơi cùng những giọt cà phê.
sao em nhìn mãi chẳng thấy quê
hay sương thành lệ tra vào mắt
mờ khuất trong em mọi nẻo về.
1.Edith Lake
Edith Lake is a glacial fed lake about 8-10 kilometers from Jasper town site in Canada.
2.Plitvice Lakes
Plitvice lakes are oldest national park
in Southeast Europe located in Croatia. In 1979, Plitvice Lakes
National Park was added to the UNESCO World Heritage register among the
first natural sites worldwide.
3. Lake Tekapo
Lake Tekapo is located at Mackenzie
Basin in the South Island of New Zealand. It covers an area of 32 sq mi,
and is at an altitude of 2,300 ft above sea level.
4. Mount Gambier Blue Lake
The Blue Lake in Mount
Gambier, South Australia is a large monomictic lake located in an
extinct volcanic maar associated with the Mount Gambier maar complex. It
is one of four crater lakes on Mount Gambier.
5. Maligne Lake, Canada
Maligne Lake is a lake in Jasper
National Park, Alberta, Canada. It is famed for the colour of its water,
the surrounding peaks, the three glaciers visible from the lake and
Spirit Island, one of the most photographed locations in the world.
6. Upper Arrow Lake British Columbia
The Arrow Lakes in British Columbia,
Canada, divided into Upper Arrow Lake and Lower Arrow Lake, are
widenings of the Columbia River. The lakes are situated between the
Selkirk Mountains to the east and the Monashee Mountains to the west.
Beachland is fairly rare
7. Moraine Lake
Moraine Lake is a glacially-fed lake in
Banff National Park, 8.7 mi outside the Village of Lake Louise, Alberta,
Canada. It is situated in the Valley of the Ten Peaks.
8. Diablo Lake
Diablo Lake is a reservoir in the North
Cascade mountains of northern Washington state, USA. Created by Diablo
Dam, the lake is located between Ross Lake and Gorge Lake on the Skagit
River at an elevation of 1,201 feet above sea level.
9. Melissani Lake
Melissani Cave or Melissani Lake, also
Melisani is a Greek cave located on the island of Kefalonia, northwest
of Sami, about 5 km SE of Agia Efthymia, NE of Argostoli and NW of
Poros.
10. Lake Louise
Lake Louise is a lake in Alberta,
Canada. The glacial lake is located in Banff National Park, 3.1 mi from
the hamlet of Lake Louise and the Trans-Canada Highway.
11. Tirol Lake
Located in Tirol Austria, It comprises
the Austrian part of the historic Princely County of Tyrol,
corresponding with the present-day Euroregion Tyrol–South
Tyrol–Trentino. The capital of Tyrol is Innsbruck.
12. Tahoe Lake
Tahoe Lake is located along the border
between California and Nevada, west of Carson City. Lake Tahoe is the
largest alpine lake in North America
13. Alpine Lake Colorado
The Gunnison National Forest covers
1,665,121 acres of land and is located a little west of central Colorado
in the Rocky Mountains. There are fifty-four developed campgrounds of
which twenty-six met the selection criteria.
14. Medicine Lake
Medicine Lake is located at Jasper
national park in Canada. It is located approximately 12 miles southeast
of the townsite of Jasper, Alberta. Medicine Lake is approximately
4.3 miles long and is a relatively shallow lake.
15. Malawi Lake
Lake Malawi is an
African Great Lake and the southernmost lake in the East African Rift
system. This lake, the third largest in Africa and the eighth largest
lake in the world
Thanks TA.
ReplyDeleteTran Trung Dao, Tran Mong Tu...nhung nha van hai ngoai nang tinh voi que huong.
Cac bai viet cua ho thuong buon va noi thay noi niem cua nguoi Viet vien xu.