ĐÓA SEN PHƯƠNG UYÊN
* MINH DIỆN
Thân mến tặng sinh viên Nguyễn Phương Uyên
Hây hây đôi mà ửng hồng,
Dịu hiền đôi mắt sáng trong yêu đời,
Như đài sen nở thắm tươi giữa đầm!
Ngỡ rằng nước mắt khôn cầm,
Ngỡ rằng sợ hãi lặng câm cúi đầu?
Nhưng không, em chẳng sợ đâu!
Trước vành móng ngựa ngẩng đầu hiên ngang!
Thông minh, xinh đẹp, dịu dàng,
Những câu trung thực, ngân vang từng lời:
Rằng: “Con yêu biển, yêu trời,
Con yêu Tổ Quốc ngàn đời Việt Nam
Ghét quân “Tàu Khựa” giam tham,
Cướp Hoàng Sa , cướp biển Nam nước nhà”...
Lời em vỗ cánh bay xa
Phá tan xiềng xích phiên tòa bất công!
Lời em vang khắp núi sông,
Ngấm vào từng trái tim hồng Việt Nam !
Phương là ngọn cỏ xanh thơm,
Uyên là tâm giác thiện nhơn mà thành!
Nết na, bản lĩnh, hiền lành
‘Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn’!
LIKE! Thanks a Mạnh.
ReplyDelete
ReplyDeleteGiữa đất thảm, trời buồn, đời đen tối
Rực sáng lên màu trắng một nhành sen
Nhỏ nhẹ, hiền hòa, từ tốn là em
Có thể hóa ngọt ngào thành dông gió
Tình yêu quê hương hỏi ai không có
Sao lại ngăn em chống lại quân thù
Công tố viên, chánh án chắc hẳn mù
Không chịu thấy Khựa Tàu đang cướp nước
Án 7 năm không làm em mắt ướt
Quặn lòng đau cảnh mất đảo Hoàng Sa
Em xót thương sông núi nước Nam ta
Dân hết ở, vì vua không thèm giữ...
Em tôi đóa bạch sen trong sách sử
Hương nhẹ vương gợi nhớ những anh hùng
Lời của em kêu gọi tấm lòng chung
Dân Đại Việt hãy đồng tâm cứu nước !