Wednesday, May 22, 2013

Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền

Điều làm tôi sung sướng nhất sau tất cả những gì trải qua ngày hôm nay đó là không có một bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền nào bị vứt bỏ tại quảng trường như những tờ rơi quảng cáo.

Những người dân khi thấy tôi và bạn bè tranh luận với công an về việc thu giữ giấy tờ tùy thân của tôi bất hợp pháp đã quây lại ủng hộ và tự nguyện tìm đọc bản TNQTNQ trên tay tôi.

Đó là hạnh phúc lớn lao mà tôi cảm nhận được.


Xin lỗi Nấm vì mẹ đã không thể ở bên cạnh con buổi tối trước khi con thi học kỳ 2 vào ngày mai,

Xin lỗi Gấu vì mẹ đã để chàng trai 6 tháng kiên cường của mẹ phải chiến đấu với cơn sốt một mình,

Xin lỗi cả nhà vì đã để mọi người phải lo lắng.

Chúc tất cả ngủ ngon,

Ngày mai là một ngày mới không hề đơn giản.  
https://www.facebook.com/mothermushroom

 
 
Video trong trụ sở CA: Ngay sau khi bị bắt giữ, cơ quan công an đã huy động lực lượng đến để tra khảo 3 blogger, đồng thời quay phim những 'tang vật' mà họ gọi là 'tài liệu phản động'. Trên thực tế, đây đều là những bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền.

Đoạn video trên được quay trong trụ sở CA, khi những viên an ninh đang chĩa máy quay vào mặt blogger Mẹ Nấm nhằm thực hiện những mưu đồ bất chính.

Cũng như những lần trước, kịch bản về bộ phim mang tên 'CA Nha Trang phá chuyên án phát tán tài liệu phản động' không chừng sẽ được sớm trình chiếu trên hệ thống truyền thông lề đảng.

Tin cập nhật lúc 11h30: Được biết, ngoài 2 blogger Mẹ Nấm và Binh Nhì – Nguyễn Tiến Nam, còn có bloggerPhạm Văn Hải (SeaFree) cũng đã bị CA bắt giam trái phép sau buổi phân phát bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền chiều nay. Hiện không rõ tình trạng blogger Phạm Văn Hải ra sao và đang bị giam giữ ở đâu.

Tin cập nhật lúc 21h40: Một nguồn tin cho biết, cách đây hơn 30 phút, Blogger Binh Nhì - Nguyễn Tiến Namcũng đã bị áp giải về trụ sở CA tỉnh Khánh Hòa, Địa chỉ: 80, Trần Phú, Phường Lộc Thọ, Thành Phố Nha Trang, Khánh Hòa. Số điện thoại: (058)3527060.

Trong khi đó, CA tỉnh Khánh Hòa vẫn từ chối không cho Mẹ Nấm được gặp và chăm sóc con trai 6 tháng tuổi. Bé Gấu - con trai Mẹ Nấm đã được gia đình đưa về nhà do bị lên cơn sốt.


Posted Image
Được biết, trong chiều nay, hai blogger Mẹ Nấm và Nguyễn Tiến Nam đã phát tận tay cho người dân hàng trăm bản Tuyên ngôn Quốc Tế Nhân quyền, cùng những quả bóng bay màu xanh.

Trong lúc bắt người và tra khảo, phía CA cáo buộc Mẹ Nấm đã phạm tội 'phân phát tài liệu phản động'. Bằng chứng được cơ quan CA gọi là 'tài liệu phản động' thực ra chính là Bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân Quyền.

Theo tin mới nhận được, lúc 20 giờ tối nay, Blogger Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh sau khi bị tách riêng thẩm vấn đã tiếp tục bị áp giải về trụ sở CA tỉnh Khánh Hòa. Nhiều khả năng cô sẽ bị giam giữ qua đêm.

Được biết, blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh hiện đang  chăm sóc con trai 6 tháng tuổi.

Lúc 20h30 phút tối nay, 21/5/2013, bà Nguyễn Thị Tuyết Lan, mẹ ruột Blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã bế cháu ngoại đến trước trụ sở CA tỉnh để yêu cầu cho hai mẹ con gặp nhau. Tuy nhiên, công an tỉnh Khánh Hòa đã từ chối không cho Blogger Mẹ Nấm được gặp và chăm sóc cho con.

Hiện nay, bà Nguyễn Thị Tuyết Lan vẫn đang bế cháu ngoại 6 tháng tuổi đứng trước trụ sở CA tỉnh Khánh Hòa, Địa chỉ: 80, Trần Phú, Phường Lộc Thọ, Thành Phố Nha Trang, Khánh Hòa. Số điện thoại: (058)3527060


Posted Image

Posted Image

Posted Image

Posted Image

Posted Image

Posted Image

Posted Image

Posted Image

Posted Image

Posted Image

Posted Image

Posted Image

Posted Image

Posted Image

Posted Image

Posted Image

Posted Image
Mẹ - Nấm và Gấu - Quyền cho con người hôm nay và cho thế hệ tương lai.

Posted Image
Cuối tuần trước, Binh Nhì cùng các bạn Chúng Ta - Công Dân Tự Do 
phân phát TNQTNQ tại Hà Nội.

Copy của bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền được in ra và phân phát và là "tang vật" tại đồn công an:



Posted Image
Posted Image

7 comments:

  1. Họ đang thực hành văn hóa gì đây các bạn?

    ReplyDelete
  2. Họ...là Mẹ Nấm và những free bloggers đang cất lên tiếng nói của mình ở VN. Họ là những người mà tôi phải nhờ các nhà ngôn ngữ học khắp thế giới tìm ra cho tôi một chữ cao quý hơn chữ "can đảm" để diễn tả con người và hành động của họ đang làm.

    Họ...là những tên công an của một chính quyền mà tôi cũng phải nhờ các nhà ngôn ngữ học khắp thế giới tìm ra cho tôi một chữ thấp hèn hơn chữ "đê tiện" để diễn tả hành động trù dập của họ áp đặt lên các công dân tự do đang sống trong trại tù khổng lồ VN.

    ReplyDelete
  3. Cám ơn XT nghe.
    Nói thiệt lâu ni đọc báo mạng đâu đâu cũng nói về chuyện Dã ngoại nhân quyền, phân phát bản tuyên ngôn NQ...khi mà VN đang nộp đơn xin ứng cử vào hội đồng NQ của LHQ, vậy mà bây giờ mới tận mắt thấy bản Việt ngữ ni đó. Bản tuyên ngôn ra đời 65 năm rồi, từ 1948, vậy mà ở VN mình bây giờ vẫn còn phải lận đận trong chuyện phổ biến đến người dân!

    ReplyDelete
  4. CHUYỆN TRƯỚC KHI VÔ ĐỒN CÔNG AN.
    Câu đầu tiên khi cầm bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân Quyền trên tay là lực lượng chức năng hỏi:
    - Ai, tổ chức nào tài trợ cho việc in ấn này?
    Mình cười duyên dáng:
    - Có mấy chục ngàn thôi mà sao phải kêu ai tài trợ hả anh?
    - Đã xin phép, đăng ký nội dung với ai chưa mà đi phát?
    Lại cười duyên dáng tiếp:
    - Anh ơi, đây là văn bản do Liên Hiệp Quốc thông qua và có giá trị trên toàn thế giới với các quốc gia đã tham gia ký kết mà anh.
    Im lặng.
    Mình lại cười duyên dáng tiếp:
    - Anh cứ cầm đọc đi, không có gì đáng sợ như anh nghĩ đâu, anh đọc xong biết đâu chúng ta lại có chuyện để nói tiếp đó.

    Một anh khác già hơn xua tay:
    - Thôi thôi khỏi cần đọc, tài liệu tuyên truyền phản động đó, mời hết về phường làm việc đi

    ReplyDelete
    Replies
    1. CHUYỆN TRƯỚC KHI VÔ ĐỒN (P2) - TRÊN QUẢNG TRƯỜNG 2/4 :
      Sau khi đã các bạn nhỏ có mặt ở quảng trường 2/4 Nha Trang chiều ngày 21/05/2013 đã nhận hết số bong bóng bay "Quyền Con Người của Chúng Ta phải được tôn trọng" và ba mẹ các bé đã nhận bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền.
      Cả nhóm rảo bước đi bộ về phía trước, có một số người dân đến xin bản Tuyên Ngôn mà mình đang cầm trên tay, hai anh quản lý đô thị và một chú có lẽ là an ninh (mặc thường phục) đi theo quây mình lại, chú Hoàng Dũng Cdvn đi phía trước mình nên không chứng kiến cảnh này :)
      Khi có một bạn đến xin mình bản Tuyên Ngôn, thì anh quản lý đô thị kia nói:
      - Cái này phát chưa xin phép, lát nữa thu lại.
      Mình trả lời:
      - Tại sao phải xin phép khi phát Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền, một văn bản đã được cả thế giới công nhận hả anh?
      Thế là có thêm nhiều người nữa đến lấy bản TNQTNQ trên tay mình, một bạn còn xin mình những hai tờ, và mọi người đọc rất chăm chú.
      Nhiều người xung quanh ồ, à và bắt đầu tụ lại chỗ mình đứng, chú công an phường vừa trờ xe đến nhìn mình hất hàm:
      - Sao, mấy người này làm gì ở đây? Xin phép ai chưa?
      Mình vẫn nhẹ nhàng:
      - Tụi em phát TNQTNQ, anh có cần đọc không? Mình đưa luôn tờ giấy cho chú ấy.
      Chú ấy không cần đọc, rút điện thoại ra gọi đi đâu chẳng rõ rồi quay lại bảo mình cho kiểm tra giấy CMND.
      Mình hỏi lại: - Kiểm tra vì lý do gì ạ?
      Chú trả lời: - Tôi là công an, tôi có quyền kiểm tra.
      - Dạ đúng, anh là công an, anh có quyền kiểm tra, nhưng mà tôi có quyền hỏi là anh kiểm tra giấy tờ tùy thân tôi vì lý do gì?
      Chú:À à.. ờ ờ.. thì mấy người đi phát mấy thứ linh tinh nên tôi kiểm tra.
      - Dạ vâng, anh nhìn xem, mấy thứ mà anh nói linh tinh là những bong bóng bay kia và bản TNQTNQ này. Đương nhiên là tôi sẽ để anh kiểm tra giấy tờ nhưng với điều kiện phải hợp lý.
      Lúc này Binh Nhì đem CMND đến cho mình thế là một chú thường phục (trong hình) nhảy ra bảo giữ luôn Binh Nhì lại :)
      Sau khi cầm chứng minh của mình, BN và anh Việt Vô Vi lật tới lật lui xem xét và nhận đủ điện thoại chỉ đạo thì chú công an kêu cả 3 về công an phường Lộc Thọ để làm việc. Mình phản đối việc chú ấy giữ CMND của 3 anh em (đoạn này mình hơi to tiếng vì chú ấy nói chuyện ngang phè)
      - Tôi là công an, tôi có quyền kiểm tra (chú nhắc đi nhắc lại nhiều lần)
      - Đúng, anh có quyền kiểm tra chứ anh không có quyền giữ. Anh xem xong thì phải trả lại, nói thì phải biết giữ lời. Chúng ta là người lớn mà.
      Nói qua nói lại một hồi, cả ba không chịu đi, thế là chú thường phục già phải bảo: - Trả lại CMND cho tụi nó đi :)
      Xong vẫy xe của bên quản lý đô thị đến định chở 3 anh em đi.
      Mình lại phản đối:
      - Không bao giờ có chuyện chúng tôi đi xe này, anh mời chúng tôi đi làm việc thì phải mời bằng xe đàng hoàng còn không chúng tôi đi bộ.
      Thế là chú công an đành vẫy taxi, cho 3 anh em và hai bạn an ninh trẻ theo cùng nữa. Mình lại phản đối:
      - Ơ không được, chở thế này là vi phạm luật giao thông.
      Thế là một anh an ninh đành ở lại quảng trường còn 4 người lên xe về công an phường Lộc Thọ.
      :)

      (source: Mẹ Nấm Gấu's FB)

      Delete
    2. CHUYỆN Ở TRONG ĐỒN (p1)
      Từ quảng trường, ba anh em mình, Binh Nhì và anh Việt Vô Vi lên taxi cùng 1 anh an ninh thường phục nữa, về công an phường Lộc Thọ.
      Người làm việc trực tiếp là chú công an Nguyễn Phụng, số hiệu 375-885 là người trực tiếp làm việc với ba anh em.
      Trong khi chờ đợi chú này ghi biên bản sự việc, thì có một chú công an đen đen khá lớn tuổi, cầm một bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền lên đọc khá chăm chú, thỉnh thoảng cười nhếch mép rất duyên.
      Mình nhớ là chú này có hỏi: - Ai cho phép in cái này ra, và đi phát với mục đích gì?
      Mình trả lời: - Ở một đất nước được xem là có tự do như Việt Nam mà việc in bản TNQTNQ ra phải xin phép liệu có quá nực cười không anh? Hơn nữa, ngày càng có nhiều người biết tới quyền của mình thì xã hội ngày càng tốt hơn chớ sao anh?
      Phường Lộc Thọ lúc này chộn rộn dễ sợ, công an sắc phục, an ninh thường phục có đủ hết.
      Và để yên tĩnh làm việc thì ba anh em được mời vào 3 phòng riêng trên lầu, mình vẫn tiếp tục làm việc với chú Phụng, còn BN và anh Hải lên tầng trên.
      Lúc ngồi đợi thì nhìn quanh đã thấy an ninh thành phố và cả an ninh tỉnh có mặt sẵn ở trong phòng riêng của ông Trưởng Công an phường Lộc Thọ rồi.
      Thủ tục làm việc đơn giản, nhẹ nhàng, câu nào mình thích thì mình trả lời, câu nào không thì mình bảo mình không nói.
      Xong biên bản sự việc thì mình không ký, chú Phụng lại chạy đi xin chỉ đạo, lúc này đến phiên anh Dương, an ninh phòng PA92, Công an tỉnh Khánh Hòa làm việc với mình. (Anh Dương là người quen cũ, đã từng thẩm vấn mình sáng đêm hồi 2009, lúc đó còn là phòng PA24 chứ chưa đổi tên như bây giờ).
      Cũng câu hỏi cũ, lặp lại, điều làm mình không hài lòng là thái độ hí hửng của hai anh an ninh trẻ khi thấy điện thoại của mình để trên bàn, một anh chộp lấy đem đi kiểu như giật đồ rất phản cảm, mình phản ứng ngay. Thế là lại để lại điện thoại của mình trên bàn. Một lát sau lại một anh trẻ nữa, chộp lấy điện thoại mình, mình lại phải căng thẳng, thế là an ninh đề nghị tắt chức năng 3G trong điện thoại chứ không tắt máy. Rồi để yên điện thoại trên bàn để làm việc tiếp.
      Cỡ gần 7h, mọi người đề nghị về Công an tỉnh làm việc tiếp, mình cũng vui vẻ đứng lên đi về với điều kiện phải gọi về nhà thông báo.
      Bước xuống tầng dưới, phải nói là hoảng hồn, vì công an dày đặc, hai ba xe đã đợi sẵn trước công an phường. Mình đứng đợi BN với anh Hải ở trước để thấy rõ hai người bình an rồi mới đi. Sau này mới biết, công an năn nỉ bọn mình về công an tỉnh có lẽ vì sợ bà con yêu bản TNQTNQ ở Nha Trang kéo đến đòi người. :)
      Về công an tỉnh cũng vẫn nội dung làm việc cũ, mọi người đi mua cơm hộp ăn, nhưng mà mình không ăn :)
      Sau đó anh Dương bảo mình viết bản tường trình sự việc, nhưng mà mình không viết, lý do: nãy giờ nói hết rồi còn viết gì nữa.
      Lúc đó anh Dương bảo với mình là Binh Nhì nó khai mình xui nó bơm bong bóng, rồi hỏi mình mua bơm ở đâu?
      Mình nói mình không biết, sau một hồi thì anh Dương mang bản viết tay của BN sang cho mình xem :)
      (Khúc này, về nhà mới biết, Binh Nhì cũng được xem một bản viết tay được cho rằng của chị Quỳnh khai là BN in bong bóng, trên thực tế chị Quỳnh không hề viết 1 chữ nào ra hết, he he)

      Delete
    3. (tt)

      Tóm lại là làm việc với an ninh bây giờ, mình không có tranh luận nữa, quan điểm của bên nào bên đấy giữ, quan điểm cá nhân của mình mình không thay đổi, còn việc người khác hiểu và suy diễn quan điểm của mình thế nào, là việc của mọi người.
      Hơn 11h đêm mọi người bảo mình về, vì Gấu sốt ở nhà, quý hóa thiệt :)
      Mình đòi sang xem BN và anh Hải thế nào để còn chào hai người thì các anh, chị, em ở đấy bảo mình cứ về trước đi, hai người đó sẽ về sau. Mình sang chào anh Hải với BN rồi đi ra.
      Trên đường đi ra cổng, em Nhật Thanh - an ninh thành phố bảo mình thế này:
      - Công an cho chị về trước thì chị cứ về lo cho con đi, sao lúc nãy đòi về lo cho con, giờ lại đòi ở lại chờ bạn?
      Tự nhiên mình cáu mình vặc lại:
      - Cho về là cho thế nào? Tôi có phạm tội gì hay làm gì sai mà chị nói kiểu như công an ban ơn là cho tôi về? Các anh chị mời 3 người chúng tôi cùng làm việc thì ra về phải ra về hết chứ, tôi về lỡ bạn tôi ở lại có chuyện gì thì ăn nói sao đây?
      - Sao chị cứ hay bắt bẻ người khác thế, tôi không có nói là chị làm sai, ý tôi không phải vậy, chị cứ bắt bẻ người khác thì làm sao nói chuyện thoải mái được với chị.
      - Không phải tôi bắt bẻ chị mà là chị nói không đúng thì tôi cải chính.
      - Thôi chị về đi để chúng tôi còn được về.
      - Đó, thà chị nói như vậy tôi chấp nhận, tôi có về sớm thì các chị mới được về, chứ đừng nói kiểu như công an ban ơn là cho tôi về sớm chăm con vì nếu biết nghĩ như thế thì tôi đã không ở đây đến giờ này.
      Thế là tạm biệt nhau, mình lên taxi đi về.

      Delete