Vội đến, vội đi, vội nhạt nhòa
Vội vàng sum họp vội chia xa.
Vội ăn, vội nói rồi vội thở
Vội hưởng thụ mau để vội già.
Vội sinh, vội tử, vội một đời
Vội cười, vội khóc vội buông lơi.
Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!
Vội vã tìm nhau, vội rã , rời...
Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội
Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa.
Ngoài hiên đâu thấy hoa hồng nở
Vội ngày, vội tháng, vội năm qua.
Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội
Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra.
'' Đáy nước tìm trăng'' mà vẫn lội
Vội tỉnh, vội mê, vội gật gà...
Vội quên, vội nhớ vội đi, về
Bên ni, bên nớ mãi xa ghê!
Có ai nẻo Giác bàn chân vội ?
'' Hỏa trạch '' bước ra, dứt não nề..
ST
'' Hỏa trạch '' bước ra, dứt não nề..
ReplyDeleteNghia la gi vay TA?
Bài này share từ một người bạn trên FB. Tra từ Hỏa trạch thì thấy như vậy nè :
ReplyDelete"Trạch là nhà. Hỏa trạch là nhà cháy. Phật Thích Ca, trong Kinh Diệu Pháp Liên Hoa ví ba cõi sống của chúng sinh (Dục giới, Sắc giới và Vô sắc giới) đều như nhà cháy, không có nơi nào yên ổn, vững bền, và khuyên chúng sinh nên tinh tấn tu học, mau chóng thoát khỏi cảnh nhà cháy."
Mô.ô..ô...ô Phật! Ai đó mau mau vội dò vé số dùm chút nờ... :)
DeleteThx TA! bai tho hay , chi co doan cuoi la hoi kho hieu .
ReplyDeleteVội là vội thế_ chẳng vội đâu...
ReplyDeleteMột phút bến nhau_ Dẫu chẳng lâu...
Vội nhìn giây lát rồi xa cách...
Vẫn nhớ trăm năm_ Chút ngọt ngào...
Vội đến rồi đi_ Còn ở lại...
Tâm hồn hai kẻ _ Hiểu lòng nhau...
Dẫu có xa xội ngàn cây số...
Vẫn có nhau trong những lúc sầu...
Dẫu có vội vàng khi tắt nắng...
Một chút vàng phai đủ ấm lòng...
Trong mắt trên mội còn ngấn lệ...
Đêm đến lạnh lùng_ Đâu đủ hong...
Hay quá TT!
ReplyDeleteCám ơn TA thật nhiều....
ReplyDelete