Con lợn sinh ra ở miền Bắc.
Con heo sinh ra ở miền Nam.
Miền Bắc không heo nhưng thích nói toạc móng heo.
Miền Nam không lợn lại thích ăn bánh da lợn.
Miền Bắc có lợn sề, lợn nái, lợn giống, lợn cấn, lợn sửa, lợn choai, lợn ỷ.
Miền Nam có heo nhà, heo ruộng, heo bông, heo lang, heo cỏ, heo bò, heo đen, heo nọc, heo hạch, heo nái, heo nưa, heo lứa, heo mọi.
Con lợn ăn ngô,
Con heo ăn bắp.
Da lợn làm bánh da lợn,
Da heo khô dùng nấu lẫu.
Con lợn đóng phim thiếu nhi “hiệp sĩ lợn”,
Con heo đóng phim người lớn “phim con heo”.
Phim con lợn chỉ cách chăn nuôi, sinh sản cho nhi đồng,
Phim con heo cũng chỉ cách sinh sản nhưng lại cấm nhi dồng.
Miền Bắc trách cô kia “béo như lợn”,
Miền Nam quở chị nọ “mập như heo”.
Miền Bắc xỏ đàn ông héo sắc là lợn nọc,
Miền Nam nói đàn bà lang chạ là heo nái.
Đọc Việt Sử, ta thấy người miền Nam phần lớn là những di dân từ miền Trung tràn xuống, tiếng nói của họ nặng, khi phải bẩm trình với quan lớn, họ lại phát âm thành quan lợn. Quan cho là vô phép nên sai lính lấy hèo phạt, ai bẩm “quan lợn”là phải đòn 10 hèo.
Nhiều người bị phạt hèo như vậy, nên khi thấy con lợn họ hình dung tới những cây hèo vút vào mông họ, nên họ gọi con lợn là con hèo. Rồi để khỏi lầm lẩn con lợn với cây gậy quái ác ấy, họ bớt đi dấu huyền, còn lại là con heo. Con lợn từ miền Bắc xuống miền Nam thành con heo.
No comments:
Post a Comment