Một người bạn gởi trên FB. Chuyển qua bên này cho những ai chưa đọc, chưa có gì để cười tuần này :)
Ông Ròm tối nằm bên vợ
Trong chiếc giường rất bự, rất êm..
Hai mươi năm, cuộc sống bình yên
Vì ông Ròm hết gân, hết sức!
Nhưng tối nay ông lại "bức xúc"
Nằm không yên, lục đục tay chân.
Bàn tay ông nhè nhẹ lần lần
Từ cổ bà Mập xuống ngay ngực.
Rồi sau đó lại đi trở ngược
Lên vai, rồi ngực bên kia.
Ngừng một lúc xong lại lia chia
Lần xuống bụng, qua rìa bên trái,
Luồn dưới lưng, sang rìa bên phải.
Rồi xuống nữa, đến mãi bắp đùi,
Và cổ chân, phải, trái, cả hai,
Rồi trở lại bắp đùi lần nữa.
Bà Mập đê mê, say sưa,
Mắt lim dim, ú ớ, ngẩn ngơ.
Đúng lúc đó, ông Ròm ngừng bất ngờ,
Và quay ngang, nằm đơ, thẳng cẳng.
Mở Tidi ông ổng, lên coi!
Bừng mắt dậy, bà Mập tức thì thôi:
-"Cái ông quĩ Ròm này, trời ơi! điên quá!
Đang tuyệt vời, sao ngừng vậy hả?"
Giọng ông Ròm lạnh như đá đóng băng:
-"Có gì đâu,
Tôi đã thấy remote control, khỏi cần tìm nữa!"
Hahaha.. :)
ReplyDeleteBà Mập:-"Trả lại cho tui cái remote control. Nó thế ông làm bạn đời của tui hai mươi năm ni đó!"
thnx TA, đọc bài của TTĐạo xong thấy hơi bức xúc... Đọc chuyện ni xong cười đã thiệt!