Thế giới ảo mà tôi quên tưởng thật
Thế cho nên sân hận với giận hờn
Thế cho nên buồn bã với âu lo
Thế cho nên tất bật mê với đắm
Thế giới ảo thôi mà, tất cả đều là ảo
Có gì đâu mà quyến rũ, mê si
Có gì đâu mà đấu tranh, đả đảo
Có nghĩa gì mà đi nói yêu nhau?
*
Bởi vì ảo nên mới….yêu, chẳng sợ
Yêu qua ảo mà còn sợ hổng yêu???
Thế thì yêu thật ngoài đời…
Chắc sợ biết bao nhiêu?
Trái tim không yêu, trái tim buồn biết mấy!
*
Hãy cho tôi tự do yêu trên ảo
Tình người, tình anh em, tình đồng hương hải ngoại
Hãy cho tôi yêu không suy đi tính lại
Cho tôi yêu mà không hề ngần ngại
Cho tôi yêu, la lớn, ồn ào
*
Tôi yêu anh và không quên thương chị
Tình ngọt ngào, qua chữ nghĩa thanh tao
Tình của tôi không là tình ích kỹ
Không đãi bôi, không dối trá, tào lau
Không một sớm một chiều, không tàn mau, vung vãi
Tôi cho đi mà chả cần nhận lại
Yêu thật nhiều, chẳng quảng ngại thị phi
*
Tôi rất thích yêu thương
Vì yêu thương dễ chịu hơn thù ghét, oán hờn
Hãy cho tôi thoái mải yêu anh, thương chị, quí mến bạn bè, dù trên ảo
Dẫu vẫn biết đời này là huyễn ảo
Mà tình yêu thì càng huyễn, vô thường
Nhưng sao tôi vẫn thích chuyện yêu đương
Thích làm thơ, thích nói, nhắc tới yêu và nhớ
*
Đừng ngạc nhiên
Sao tôi hay nói rõ
Trãi lòng mình, chẳng sợ bị cười chê
Đừng làm lạ sao tôi yêu ..dữ quá!
Thi sỡi mờ xin cho tôi phá lệ
Phải yêu nhiều mới có hứng …làm thơ
Quách Như Nguyệt
Jan 9th, 2014
Quách cô nương, xin cho tôi mách nhỏ:
ReplyDelete"Phải làm thơ nhiều mới có thực.. người yêu"
:)
Quách cô nương đi mô không rõ
ReplyDeleteTrần bà bà mách nhỏ dùm cho:
Yêu và thơ trắng đen tỏ rõ
Nhào chung rồi chỉ tổ ngồi lo...
Trần bà bà
:)