Wednesday, February 26, 2014

Về quê

Về quê, nhiều chuyện vui nhưng cũng lắm điều buồn.
Buồn nhiều vui ít hay buồn ít vui nhiều chắc cũng tại tâm động nhiều ít của mỗi người. Nhưng sharing thì bao giờ cũng là nhu cầu.
TA và phái đoàn Úc ơi, xúm vô làm cái topic ni đi cho vui. Nhiều bạn hải ngoại lâu ngày chưa về VN chắc cũng muốn biết.

1/ Gặp gỡ bạn bè:




Còn nhiều hình ảnh vui hội ngộ bạn bè nữa...

2/Hình gì đây? vui hay buồn?


(Đã được phép anh bạn cho share)

3/ Trả lời cho câu hỏi số 3 của LT đây nè:


4/ Đà Nẵng tráng lệ, thành phố đáng sống nhất VN hiện nay:
Các bạn có thể tìm thấy rất nhiều hình ảnh trên internet về 1 Đà Nẵng tráng lệ, với hàng loạt cây cầu bắt qua sông Hàn nên thơ, ban đêm thành phố tràn ngập ánh đèn.
Đây là  tấm hình mình chụp dưới chân cầu: 


Còn đây là toàn cảnh Đà Nẵng mình chụp từ nóc tòa nhà HAGL. Ảnh chụp bằng cell phone nên không rõ. Nếu có MĐ, Quang... thì chắc chắn ảnh đẹp tuyệt vời


  5/ Giao thông Sài Gòn:
Clip quay lúc gần giờ cao điểm, trên tuyến đường SG đi Bàu Cát:




Clip quay SG buổi sáng, giờ đi làm: (ngồi sau honda)

 


26 comments:

  1. Topic ni được đó H. Cảm ơn H muốn chia sẻ. Như H biết, bạn mình có người sắp về VN tháng 3 này. Mình nghĩ nếu có info chi thì share trên đây cho các bạn mình biết để mà chuẩn bị hỉ. Có chi nói đó, không thêm không bớt nghe H. Câu hỏi đầu tiên cho H là H có bị làm hay tình nguyện làm "thủ tục đầu tiên" ở sân bay Saigon không?

    ReplyDelete
  2. Hihi.
    Vậy chứ LT nghĩ đã có gì thay đổi gốc rễ để không còn những chuyện này?
    Cả hai trường hợp đều có: tình nguyện và bị. Cũng có 3,4 kỷ niệm đáng nhớ tại sân bay SG.
    Nhớ hôm đầu tiên về Canada, anh bạn ở Toronto phone cũng hỏi thăm câu đầu tiên y chang như LT vậy. [Mới hay người Việt hải ngoại hết sức "gai mắt" về chuyện này, mình nghĩ vì là do hình ảnh đầu tiên đập vào mắt, chứ thực ra đâu có gì đặc biệt so với nhiều các hiện tượng XH khác]
    Khi mình trả lời với anh bạn là nhà mình "Có", để bôi trơn, thì bị lên lớp ngay 1 bài. Tại sao lại làm như vậy? Làm như vậy là làm hư nhân viên HQ, là tự mình góp phần gây nên cái xấu của XH. Chính tại mình chứ không tại ai hết. Mình cứ thẳng thắn, không việc gì phải vậy. Anh chẳng bao giờ phải làm vậy. Anh khuyên mọi người cùng hành động như vậy. Nếu họ gây khó dễ thì mình phone ngay cho manager của họ, số phone có thể lấy ngay trên trang web ..v..v và ..v..v..
    Mình không tranh luận được với anh bạn, chỉ nói là rất hay, rất đúng, mình ủng hộ hoàn toàn, nhưng chỉ là lý thuyết thôi, còn thực tế mình chịu thua, không áp dụng được ...

    ReplyDelete

  3. Cảm giác t là mất rễ ở VN trong khi chưa bén mầm ở Mỹ. Người thương còn đó chớ không hẳn mất đi, nhưng mà hoàn cảng sống làm mất đi ít nhiều sự đồng cảm. Cũng có thể vì mình không còn 18,20 nữa. Cũng có thể chính mình đã đổi màu...
    Còn chuyện "đóng thuế" thì t đóng cho yên chuyện cho rồi, tên hải quan lấy tiến rồi cười , "cái này là tự chị cho em út đấy nha" Cũng có thể chính mình góp vào làm hư dân mình. Nhưng không muốn xảy xa tình trạng như bác mình mấy năm trước bị xáo tung hành lý và cầm giữ 3 giờ vì "quên" đóng thuế...

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cũng có thể chính mình góp vào làm hư dân mình?
      Nói vậy là oan cho hành khách lắm.
      Có người còn ảo mộng, nếu mình đừng làm vậy thì từ từ cũng sẽ hết. Một khi mà cái nguyên nhân sâu xa không phải do Việt Kiều, không phải do hành khách hàng không thì không thể tìm giải pháp từ trong cách thay đổi ứng xử của họ (hành khách) được. Đố ai có thể làm hư hàng loạt nhân viên hải quan của các nước văn minh lịch sự bằng cách phải chi tiền cho họ?

      Delete
    2. Chà, nghe cũng có lý quá ta!

      Delete
  4. Chuyện về vừa rồi, tụi TA không đóng thuế, chỉ có MĐ bị đứng lại vài phút. Mình không đem đồ gì quan trọng nên không sợ. Một cái tịp cân lưu ý là khi tới cửa Hải quan, không nên chọn cửa vắng người. Vắng vẻ dễ bị khai thác triệt để ! So với lần về VN lần đầu tiên , lần nây khác trước nhiều, những khuôn mặt HQ vẫn vô cảm không một nụ cười nhưng bớt đàng đàng sát khí

    ReplyDelete
    Replies
    1. TA, nói cho công bằng thì đợt này về đi vài nơi mình thấy tình hình khá hơn nhiều. Hải quan cũng vậy. Ra chỗ xuất nhập cảnh thấy nhanh chóng, khoa học và niềm nỡ hơn nhiều.
      Khá hơn so với trước chứ dĩ nhiên cũng khó mà chấp nhận được đối với nhãn quan người xa xứ.
      Chuyến về mình cũng không gặp rắc rối, nhưng nói thiệt, là do có người quen làm bên trong đưa ra, vì họ nghe mình mang về lỉnh kỉnh đủ thứ, thuốc bổ, các electronic devices bạn bè gởi mang giúp nên không muốn mình gặp rắc rối (dù vẫn chưa quá tiêu chuẩn). Và nhờ vậy mình cũng biết thêm nhiều chuyện ...
      Chỉ có khi đi lại thì đúng là nhiều kỷ niệm ... "khó quên"

      Delete
  5. thnx PTH,AT,TA!

    hỏi H nữa nè, nếu tấm hình trên là một trong những niềm vui của H khi về bển, thì hình ảnh chi đầu tiên H gặp, một cách tự nhiên tình cờ, đã làm cho H cảm thấy chạnh lòng?

    (hihi...sao giống như đang làm cuộc phỏng vấn tài tử nổi tiếng Hàn quốc ri trời!)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ái chà, coi bộ muốn nôn nghe chuyện chạnh lòng?
      Từ từ đi, cũng phải phỏng vấn xen kẽ nghe. Có nếp có tẻ mới vui.
      Vậy xem 1 hình nữa nghe, rồi đoán xem vui hay buồn?
      (Xem posting)

      Delete
    2. Mình không hiểu cái hình đó H ơi???

      Delete
    3. Cái hình đó là chuyện thường ngày của VN mình, về cuộc chiến với cảnh sát giao thông đó. ĐN mình thì bình yên, nhưng anh em bạn bè ở SG chắc ai cũng ngán chuyện ra đường. Xe honda cũng vậy nhưng xe hơi thì stress hơn.
      Anh bạn luôn luôn để sẵn 1 ví riêng đựng bằng lái xe, ID, insurance và ... 300K. Mục đích để gặp các anh là xuống nước năn nỉ: anh thông cảm, toàn bộ tôi chỉ còn có 300K thôi, anh giúp cầm đỡ! Phải lừa như vậy chứ không thì cứ vài ngày lại sập bẫy tốn hàng triệu đồng. Có những lỗi phải chung chi tại chỗ nhiều đến 2 triệu, 2, 5 triệu!
      (trong khi lương công nhân cũng chỉ khoảng 3 triệu/tháng)
      Đó là 1 trong những cái stress mà ngày nào cũng phải chuẩn bị để đương đầu. Mình nghĩ đây là 1 trong những điều chạnh lòng nhất.

      Delete
  6. Cảm ơn H! Cái chiêu này hay ghê, mình hoàn toàn không biết! Về bển mà không có thổ địa cố vấn thì chắc gặp nhiều rắc rối hỉ?
    LT thấy dạo này "màu đỏ", nhất là hình Mác-Lê không còn nhan nhản ngoài đường như xưa, H có để ý điều này không?

    ReplyDelete
    Replies
    1. LT,
      Không phải là chuyện truyền bá cái chiêu thức ni. Nhưng cái chính là tệ nạn CSGT làm cho con người luôn luôn trong tâm trạng stress bất an khi chạy xe ngoài đường. Mình nhận ra điều này khi đi cùng bạn bè vài lần ở SG. Phải căng mắt, không chỉ để tránh tai nạn mà còn để đừng vi phạm luật. Mà các biển báo thì rất tùy tiện, có khi không rõ ràng, rất khó tuân thủ. Hơn nữa có tình trạng giăng bẫy khắp nơi. Một khi đã bị thổi còi thì thấy ngay là nghèo cho nên phải tìm mọi cách để giảm bớt tiền phạt. Cứ tưởng tượng cảnh năn nỉ đi, thật đáng buồn. Từ nông dân đến đại gia, từ lao động chân tay đến nhân sĩ trí thức ... ai cũng phải cúi mình năn nỉ những tay CSGT nếu không muốn bị lấy quá nhiều tiền. Mình có 1 anh bạn, phát biểu: mình không bao giờ hạ mình năn nỉ cho dù đã có mấy lần bị bắt đóng tiền, không biên lai, lên đến 2,5 triệu/lần, nhưng xem cái vẻ buồn buồn mất tiền khi kể lại thì mình không tin là những lần sau này anh bạn này không năn nỉ.
      Một khi đã thành chuyện hằng ngày rồi thì sẽ thấy quá quen. Nhân cách của mình ra sao khi phải hạ mình xin xỏ, nói dối... cũng vì thế trở nên được xem là bình thường. Chạnh lòng là vậy đó LT.

      Delete
    2. LT về VN mà can đảm lái xe thì quá siêu!
      Mình cũng biết có anh bạn về VN vẫn lái xe ào ào. Đó là ngày xưa ảnh đã là tay lái xịn ở VN rồi. Còn mình thì chịu chết. Lần đầu tiên về VN, KKH nói muốn đi đâu thì lấy xe KKH mà chạy, nhưng thú thiệt, có cho vàng cũng không dám.

      Delete
    3. Trả lời câu hỏi số 3 về chuyện đỏ vàng rồi đó nghe. SG mình không để ý chứ dịp tết thì ĐN mình nhiều nơi rợp màu đỏ (hình mình chụp ở Hòa Cường). Có người nói ĐN mình là thành phố đỏ nhất hiện nay!

      Delete
  7. Ai nói mình về VN lái xe? Đâu có can đảm và cũng đâu có muốn tới số đâu PTH! Mình ngồi phía sau ôm chàng tài xế xe thồ mà run cằm cặp. Chạy ẩu dễ sợ! Còn ngồi taxi thì mình run dùm cho khách đi bộ hoặc là dân lái xe hai bánh lượn qua lượn lại trước mặt. Chạy sát rạt với nhau, kinh khủng quá! Thấy sao mà giữa sự sống và cái chết chỉ trong nháy mắt và gang tấc mà thôi. Đà Nẵng thì dễ thở và thoáng hơn Saigon nhiều phải không?
    Mình được anh bạn (from Cali) kể câu chuyện như sau. Ảnh bị công an thổi lại vì lỗi gì đó mà ảnh không có đem theo giấy tờ và đủ tiền phạt. Ảnh cầm phone và gọi cho người quen tên là Ba Thanh ra giúp đỡ. Ảnh la lớn trên điện thoại sao đó mà tên công an nghe thành Bá Thanh nên sản hồn mà trả lại cho ảnh giấy tờ và cho đi cái rụp liền làm ảnh ngạc nhiên vô cùng. Ảnh kể lại câu chuyện này làm mọi người tức cười quá trời!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Đà Nẵng thì dễ thở và thoáng hơn Saigon nhiều phải không?
      Đúng rồi. Thành phố rất đẹp. Tráng lệ. Nhất là vào ban đêm lấp lánh ánh đèn.
      (Xem hình)

      Delete
    2. Haha, cuối tuần rồi mình lại nghe 1 chuyện bên Mỹ, xảy ra với 1 bà cô bên vợ. Bị cảnh sát stop xe lại làm spotcheck.CS hỏi: Did you drink alcohol? Chữ Alcohol nghe sao mà bà cô lại trả lời: No, Uncle Ho in Viet Nam.
      CS nghe được chữ no nghĩ là No Alcohol nên cho đi :)

      Delete
    3. Hahaha....LT đọc câu chuyện này cho Hùng Mỡ (10C2- đang ở chơi nhà mình) nghe mà hai đứa cười ha hả. Tếu thiệt!

      Delete
    4. Hôm nay mới tranh thủ tìm gởi 1 đoạn clip giao thông SG cho LT ôn bài nè.
      SG mỗi ngày dắt xe máy ra đường chẳng khác nào lâm trận, vì sống chết lúc nào không hay. Đúng như LT nói, quá nguy hiểm.

      Delete
    5. Thnx H! Cái này gọi là "lộn xộn trong trật tự" hay là "trật tự trong lộn xộn" đây? :)
      Mình nhớ là có một giáo sư toán học nổi tiếng của Mỹ đã bị xe đụng chết ở VN khi ổng về bển nghiên cứu cái hiện tượng "lộn xộn trong trật tự" này. Tội nghiệp ghê!

      Delete
    6. LT, SG xe chạy tốc độ không cao nên cũng ít tai nạn do tốc độ. Ngồi xe hơi thì an toàn, đỡ bụi nhưng quả là nguy hiểm đối với người đi bộ và đi xe gắn máy.
      Có lẽ do vậy mà hễ ai có điều kiện cũng ráng có xe hơi chạy. Nên ngày càng kẹt xe, càng sinh chuyện với CSGT (CSGT quan tâm người đi xe hơi hơn), càng không đáp ứng được parking.
      Ở đâu quen đó thôi chứ thật tình lâu ngày về VN ngồi sau xe honda thấy sợ quá.
      Gởi cho LT và các bạn ít về SG 1 clip nữa mình quay hôm ngồi sau honda, SG thật đông vui nhộn nhịp nhưng giao thông quá đáng lo.

      Delete
  8. Hi H!
    Nhìn cái hình số 3: Ớn lạnh!
    Nhìn cái hình số 4: Ấm áp!
    Có cái hình mô "mát mẻ" không H? :)

    ReplyDelete
  9. Có đó. Hình Panorama của Đà Nẵng thân yêu. Chụp từ trên cao, hôm đó trời mát mẻ đến lạnh luôn, vì đứng trên balcony của tầng thứ mấy chục. Tiếc là thiếu thợ chụp hình chuyên nghiệp

    ReplyDelete

  10. Kỳ tới về VN(nếu có) t sẽ đi về ngoại ô DN chụp hình những người nghèo.
    t nghe nói ông NBThanh makes sure ăn xin không vào được thành phố ĐN, chứ không phải ổng xóa được nạn nghèo đói mà không còn người ăn xin.

    ReplyDelete
    Replies
    1. AT, ý tưởng hay đó.
      Mà ngay thành phố cũng đầy hình ảnh chứ không cần đi đâu xa. Cứ rảo qua các con đường sầm uất như NVL là thấy ngay thôi. Nhưng nhớ là phải đi bộ chứ đi xe hơi thì không nhận ra được đâu

      Delete